Ông nội của tôi rất quái dị. Mỗi ngày, ông ấy đều thắp hương cúng bái chính mình, rồi đứng trước linh vị của mình mà ăn nến.
Người trong thôn đều vô cùng sợ hãi ông nội.
Tôi cũng rất sợ ông nội.
Mãi về sau tôi mới nhận ra, người mà họ sợ hãi không phải ông nội, mà là tôi.
Ông nội cũng rất sợ tôi.
. . .
Tôi tên là Trần Thực.
Trần trong chân thật, Thực trong thành thật.